Giếng làng tuổi thơ – Mát lòng một ký ức mùa hè quê nhà

Tuổi thơ của nhiều người không bắt đầu bằng tiếng máy lạnh hay những chuyến du lịch xa xỉ, mà chỉ là một giếng nước trong veo giữa làng quê yên bình. Ở đó, mùa hè không chỉ nóng – mà còn xanh, còn ướt át tiếng cười, còn thấm đẫm hơi nước mát lạnh từ gàu tre kéo lên mỗi trưa. Và đến bây giờ, khi mọi thứ đã quá hiện đại, đôi khi ta chỉ muốn trở lại… bên một chiếc giếng làng xưa.

Giếng làng mùa hè – mát lòng một ký ức xưa

Có những điều đã từng rất bình thường, nhưng càng lớn lên, càng sống xa… ta mới thấy quý giá đến lạ. Như giếng làng tuổi thơ, mát rượi cả một mùa hè đầy nắng.


Những ngày có tiếng cười vang qua trưa

Hè về, trời không chỉ nắng – mà còn lấp lánh những kỷ niệm. Ở quê, trưa hè thường rất yên. Nhưng chỉ cần ai đó ghé tai về phía giếng làng, sẽ nghe thấy tiếng nước bắn tung, tiếng cười ríu rít của lũ trẻ con.

Bọn trẻ ngày ấy chẳng cần hồ bơi, không biết đến điều hòa. Tất cả những gì cần để “mát lòng mát dạ” chỉ là một chiếc gàu tre và một giếng nước trong.

Chúng tắm giếng. Rồi sau đó chuyền tay nhau từng gàu nước múc tưới rau. Tưới cả một bãi đất rộng chỉ với vài cái xô con con, nhưng vui thì không đong đếm bằng gì được.


Giếng làng – không chỉ là nước

Giếng không chỉ để lấy nước. Giếng là chốn tụ họp. Là nơi bà ngoại rửa rau buổi sớm, là nơi mẹ giặt áo cha sau những ngày làm đồng. Là nơi ông kể chuyện ma cho đám cháu bu đông mỗi đêm trăng sáng.

Ở đó, có những lần trượt tay làm rơi chiếc dép xuống nước. Có cả những buổi “đầu bù tóc rối” vì bị tạt nước vào mặt mà không kịp né. Nhưng có hề gì? Giếng mát, trời trong, và tuổi thơ thì dài rộng như ruộng đồng sau cơn mưa.


Mát lòng một ký ức xưa

Giờ đây, giữa phố xá nhộn nhịp, giếng làng trở thành một điều xa xỉ. Không dễ để tìm lại ánh sáng phản chiếu đáy nước hay tiếng gà gáy vang vọng qua lũy tre đầu làng.

“Những điều từng là bình thường, giờ trở thành quý giá.” Câu nói ấy không bao giờ sai. Và nếu bạn đã từng sống bên một chiếc giếng làng, xin hãy giữ lấy nó – bằng ký ức, bằng những điều kể lại, bằng ánh mắt lặng đi khi thấy một gàu tre cũ nơi chợ quê.


Nhỏ Một Chút – gom lại chút trong lành của ký ức

Ở đây, chúng tôi không bán giếng làng. Nhưng chúng tôi tin rằng trong một món gốm nhỏ, trong một sắc men xanh, trong sự mộc mạc và tinh tế của từng hình khối – bạn có thể tìm thấy lại một phần tuổi thơ lấp lánh bên giếng nước trong veo.

Như một tấm bưu thiếp từ quá khứ, gửi bạn – người vẫn còn nhớ tiếng cười vang qua trưa.